Diễn viên đoàn nghệ thuật Việt Nam: Giao lưu hợp tác nhiều với nghệ thuật các nước, sân khấu Việt Nam càng thêm sức sống

Dưới ánh đèn sân khấu, cô Nguyễn Kiều Oanh, nghệ sĩ của Đoàn nghệ thuật Tuồng thuộc Nhà hát Sân khấu Truyền thống Quốc gia Việt Nam đang cầm một chiếc quạt gấp trong tay, khi cô nhẹ nhàng xoay mặt quạt, giọng hát nữ trầm bổng, du dương vang lên: "Chúng ta cùng nhau đi xem hội nào". Giây tiếp theo, cô lấy quạt che nửa mặt, giọng hát đột ngột trầm xuống, có giọng nam đáp lại. Một mình đóng hai vai, diễn tả sinh động câu chuyện ấm áp về người chồng già cõng vợ đi xem hội.
"Đây là lần đầu tiên đoàn nghệ thuật của chúng tôi đến Tây Song Bản Nạp tham gia lễ nghệ thuật." Trong lúc nghỉ giải lao, cô Oanh giới thiệu, nghệ thuật Tuồng vốn là loại hình kịch dân gian của Việt Nam, chuyên diễn hỉ nộ ái ố của người dân. Lần này đoàn mang đến vở kịch vui, chính là hy vọng truyền tiếng cười đến khán giả các nước. Từ khi tiếp xúc với Tuồng cho đến nay, cô đã biểu diễn trên sân khấu 20 năm, mỗi động tác mở ra và gập lại chiếc quạt đều chứa đựng tình yêu với môn nghệ thuật này.
Ở một góc hậu trường khác, nghệ sĩ Việt Nam Chu Quang Cường đang chỉnh lại trang phục biểu diễn. Nhắc đến duyên với Tuồng, anh hồi tưởng rằng: "Khi còn nhỏ, tôi thường đi sân khấu trong làng theo người lớn. Lúc đó, nếu diễn Tuồng hay sẽ được thưởng kẹo, từ từ tôi đã yêu thích nó." Từ khi học sân khấu truyền thống vào những năm 80 của thế kỷ XX, đến thi vào Trường Đại học Điện ảnh - Sân khấu Hà Nội để học có hệ thống, lại đến trở thành một nghệ sĩ kỳ cựu như ngày nay, anh luôn mong mỏi môn nghệ thuật này có thể sống mãi. "Chỉ khi giao lưu và hợp tác nhiều hơn với nghệ thuật các nước, Tuồng mới có thể tràn đầy sức sống hơn", anh Cường cho biết.
Nguồn: Vân Nam Nhật báo
Phiên dịch: Lý Linh
Thẩm định: Trần Thị Thanh Nga